Tập Trung Vào Cái Có Thể

Có lần mình bị cuốn vào một cảm xúc mà nghĩ lại thấy thật lạ. Cảm giác ấy cứ lởn vởn trong đầu, như kiểu mình đang đắm chìm vào một câu chuyện chưa bắt đầu nhưng đã mơ tưởng đến hồi kết. Nhưng rồi mình nhận ra, ở độ tuổi này, điều quan trọng nhất không phải là mơ mộng hay băn khoăn về cảm xúc, mà là sự nghiệp. Đó là thứ mình có thể kiểm soát.

Mình nhận ra rằng việc dành quá nhiều năng lượng vào những thứ như cảm xúc của người khác hay mong đợi sự đáp lại chỉ khiến mình kiệt sức. Cảm xúc không phải lúc nào cũng được đền đáp, và đó là điều mình không thể điều khiển. Vậy nên, mình chọn cách tập trung vào thứ có thể kiểm soát – mục tiêu và sự nghiệp.

Còn nếu có cảm xúc đặc biệt, mình để kỳ vọng ở mức thấp nhất. Không phải là hạ thấp bản thân, mà là để tránh bị tổn thương khi không được đáp lại. Vì đặt kỳ vọng quá cao vào điều không thể kiểm soát chỉ khiến bản thân thất vọng mà thôi.


Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

s