Dám Nhìn Nhận, Dám Thay Đổi

Mình từng nghĩ mình là người hoàn hảo, hoặc ít nhất là không cần phải thay đổi. Nhưng giờ đây, nhìn lại, mình mới thấy rõ những điều đó chỉ là ảo tưởng. Thực tế là mình đã từng rất bảo thủ. Và nếu bạn đã từng cố gắng trò chuyện hay làm việc với một người bảo thủ, bạn sẽ hiểu nó mệt mỏi thế nào – kiểu như nói chuyện mà không ai chịu nghe, không ai chịu hiểu.

Thú thật, mình đã từng như vậy – chỉ lo bảo vệ quan điểm của mình, không bao giờ chịu lắng nghe. Chỉ đến khi vấp ngã, mình mới chậm lại, mới nhận ra rằng cách mình đang sống chỉ đang rút cạn năng lượng của bản thân và những người xung quanh. Mình không chỉ bảo thủ, mà còn tự cao, không thừa nhận mình sai, để rồi tự mình phá hỏng những mối quan hệ thân thiết nhất.

Nhưng bạn biết không? Khoảnh khắc mình dám đối diện với những khuyết điểm đó, mình mới thật sự bước qua được giới hạn của bản thân. Chấp nhận rằng mình không hoàn hảo, rằng mình cần phải thay đổi, là bước đầu tiên giúp mình trưởng thành. Và, đó là điều đáng tự hào! Đâu phải ai cũng dám thừa nhận bản thân có sai, có thiếu sót, có những góc tối chưa bao giờ được chiếu sáng.

Giờ đây, mình không cố gắng để trở thành một ai đó hoàn hảo nữa. Mình chỉ muốn trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình, mỗi ngày một chút. Điều quan trọng là dám đối diện, dám thay đổi và không ngừng cải thiện.

Đôi khi, điều quan trọng nhất không phải là thành công rực rỡ, mà là bạn dám thừa nhận mình còn nhiều điều phải học, phải sửa. Và đó, mình tin, là sức mạnh thực sự.


Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

s